Gia Đình Lối Sống

Lựa chọn cuộc sống bình dân trong khi vẫn có đủ điều kiện để sống một đời xa hoa

7 phút, 58 giây để đọc.

Việc sử dụng vật chất để “đánh giá” một con người đã có từ xa xưa, có lẽ vì con người nhận ra rằng họ có những vật chất mà mình sở hữu. Điều này đã trở thành động lực thúc đẩy con người tạo ra nhiều của cải vật chất hơn để phục vụ bản thân – được cho là động lực lớn nhất. Vì thế, ngày càng có nhiều người chạy theo lối sống xa hoa, chưa nói đến việc lối sống này là tốt hay sống, ở đây chúng ta chỉ xem nó như một hình thức hưởng thụ.

Những món đồ tiện nghi dần đóng vai trò chứng minh giá trị của người sở hữu, ngày càng có nhiều món đồ không còn giá trị sử dụng mà chỉ có tác dụng trang sức. Ví dụ, những viên đá quý đi kèm với một chiếc điện thoại di động mới sẽ không cải thiện được tính tiện dụng của phương thức liên lạc này, nhưng chắc chắn nó sẽ nói lên độ “chịu chơi” của người sở hữu nó.

Hiện nay, ở Việt Nam, chắc chắn sự tò mò, tham lam và thể hiện “mốt” của một loại “nhà giàu mới” chủ trương lối sống xa hoa bắt nguồn từ ảnh hưởng của lối sống xa hoa của phương Tây. Tuy nhiên, không phải ai có tiền cũng sẽ chạy theo lối sống xa hoa. Bên cạnh đó vẫn còn nhiều lắm những gia đình lựa chọn lối sống giản dị, dù dư dả nhưng vẫn chi tiêu bình dân.

Đủ điều kiện sống xa hoa

Không đi chơi xa vào dịp lễ, không mua hàng theo trào lưu là quan điểm của vợ chồng anh Hồng Nam, sống tại TP HCM. Theo anh Nam, chính nhờ chọn cách sống đơn giản mà cuộc sống của gia đình anh luôn hạnh phúc, vợ chồng chưa bao giờ to tiếng, con cái ngoan ngoãn, tự lập.

Đầu tiên, tôi xin giới thiệu, vợ chồng đều không làm sếp trong công ty, chính xác hơn tôi chỉ giữ vị trí trưởng nhóm của vài người. Cả hai chỉ làm chuyên môn đơn thuần. Vợ tôi từng học thạc sĩ về kinh tế ở nước ngoài, hiện giờ làm việc cho một công ty của Mỹ còn tôi làm việc cho một tập đoàn lớn của Việt Nam. Chúng tôi đều 34 tuổi.

Một năm, ngoài các kỳ nghỉ lễ, Tết, nghỉ cuối tuần thông thường, tôi được nghỉ phép 12 ngày. Vợ tôi có thể tự chủ về thời gian làm việc, công ty của vợ không nghỉ theo các ngày lễ của Việt Nam nhưng mỗi năm cô ấy vẫn được nghỉ phép tổng cộng khoảng một tháng (bao gồm nghỉ để đi khám bệnh, nghỉ để chăm con, nghỉ để đi du lịch…).

Trong khi người người du lịch thì anh chọn loanh quanh trong thành phố

Trong khi người người du lịch thì anh chọn loanh quanh trong thành phố

Tháng tư này có hai kỳ nghỉ lễ kéo dài cả ba, bốn ngày là lễ giỗ Tổ Hùng Vương và dịp 30/4. Trong khi bạn bè và rất nhiều người nô nức đi nghỉ mát và về quê thì chúng tôi vui vẻ chơi loanh quanh trong thành phố. Từ ngày vợ chồng tôi kết hôn đến giờ là 6 năm, chúng tôi chưa bao giờ đi du lịch xa trong các dịp lễ. Ngày lễ ở lại thành phố, chúng tôi cũng không đến những điểm vui chơi mà biết chắc sẽ đông người như công viên, vườn bách thảo. Thay vào đó, tôi thường đồng ý trực lễ hộ đồng nghiệp để sau đó xin nghỉ phép dễ dàng hơn.

Một phần thưởng nhỏ cho tôi là tiền lương đi làm trong ngày lễ thường cao gấp đôi ngày thường. Những ngày không phải trực, vợ chồng tôi có một số kế hoạch như đưa các con sang nhà họ hàng chơi, đến nhà bạn của bố mẹ chơi hoặc chúng tôi có thể mời bạn đến nhà mình, cùng nhau nấu nướng, ăn uống, ăn xong thì tám chuyện, hát hò ngay ở nhà mình.

Không ra quán xá vào dịp lễ

Bản thân mình đi làm ngày lễ, lương được cao hơn nên tôi không ngạc nhiên khi các nhà hàng dịch vụ đều tăng giá trong ngày lễ tết, bởi chính họ cũng phải trả lương cho nhân viên cao hơn bình thường. Ngoài ra, trong những ngày này, lượng khách rất đông, thời gian chờ đợi được phục vụ đủ để bạn tự nấu nướng ở nhà. Một lần đưa mấy đồng nghiệp đi ăn trong dịp 8/3, chúng tôi đã được ăn “mầm đá” trong gần một tiếng đồng hồ, nếu không vì lý do ngoại giao, tôi không dại gì ra quán xá vào dịp này.

Nếu đi du lịch xa trong những ngày lễ, bạn đừng mơ mua được vé máy bay giá rẻ hay nhận được các chương trình khuyến mãi của khách sạn. Cùng đi Phan Thiết, cùng ở một khách sạn, cùng thuê loại phòng hai giường đôi; gia đình tôi đi vào ngày 10-13/4 chỉ mất 60 USD/một đêm (chúng tôi đặt qua mạng). Trong khi người bạn tôi phải mất 90/USD khi đặt phòng cho dịp 30/4. Chúng tôi đi trong dịp vắng khách nên được phục vụ rất tận tình.

Đủ khả năng mua ô tô nhưng vẫn đi xe máy

Có đủ khả năng mua ôtô. Nhưng vợ chồng tôi vẫn đi xe máy. Thậm chí là hai chiếc xe số chúng tôi mua cách đây cả chục năm. Vì thấy không cần thiết phải đổi xe. Ngoài ra, chúng tôi có hai chiếc xe đạp để đi lại trên những quãng đường ngắn. Hoặc khi có thời gian rảnh để hạn chế ô nhiễm môi trường. Khi muốn đi chơi, khi cần ăn mặc lịch sự và ngoại giao hoặc đi xa khoảng 7-8km trở lên; chúng tôi sẽ đi xe bus hoặc gọi taxi để không bị nắng.

Mỗi tháng lãi khoảng 4-5 triệu, quá dư để gia đình chúng tôi đi taxi

Mặc dù đã có bằng lái ôtô. Nhưng tôi không mua ôtô. Tôi thấy mua ôtô là không cần thiết và lãng phí. Tiền đóng phí để xe ở sân chung cư khoảng 1 triệu/tháng; các loại phí, bảo hiểm đi kèm mỗi năm cũng lên đến cả chục triệu; tiền xăng, tiền nhớt đều tốn hơn xe máy. Thay vì mua một chiếc ôtô 700 triệu, tôi đem số tiền này gửi ngân hàng. Mỗi tháng lãi khoảng 4-5 triệu, quá dư để gia đình chúng tôi đi taxi. Chưa kể thời gian ngồi trên taxi, tôi có thể tranh thủ ngủ hoặc đọc sách; hoặc chơi đùa, trò chuyện với các con của mình.

Chỉ cần nhà gọn gàng, sạch sẽ và tiện lợi

Về nhà ở, vợ chồng tôi không cần ở nhà rộng. Chúng tôi chỉ cần nhà của mình gọn gàng, sạch sẽ và tiện lợi. Gia đình tôi đang ở trong một căn hộ hơn 90m2, hai phòng ngủ. Giá thị trường hiện nay khoảng 2 tỷ. Vì cả nhà chỉ có một mặt sàn. Nên rất tiện cho vệ sinh và làm sạch hàng ngày.

Chung cư của chúng tôi có sân riêng, có bể bơi; có phòng tập thể thao, có công viên đi dạo. Dù công việc khá bận. Nhưng vợ chồng tôi không thuê người giúp việc; chúng tôi chia nhau làm để làm gương cho các con. Các con tôi một bé 5 tuổi, một bé 3 tuổi đều được làm một số việc nhà. Một số việc phù hợp với khả năng của các cháu như lau bàn, gấp quần áo… Để giảm thời gian cho việc nhà, chúng tôi sắm đầy đủ máy giặt, máy rửa bát.

Không tốn tiền cho những thứ thuộc về hình thức

Không tốn tiền cho những thứ thuộc về hình thức

Tôi có dùng một số đồ hiệu, loại bình dân ở nước ngoài. Nhưng tôi chỉ mua giảm giá trên mạng. Chứ không bao giờ đi xếp hàng ở các đợt sale. Các trang phục của tôi đa số giống nhau. Vì thế tôi đỡ mất thời gian chọn quần áo mỗi khi đi ra ngoài.

Nhờ biết tránh những trào lưu mua sắm của mọi người; vợ chồng tôi không bao giờ phải bon chen, cuộc sống luôn thư thái. Chúng tôi không tốn tiền cho những thứ thuộc về hình thức. Chẳng hạn như tiệc cưới hoành tráng, tiệc đầy tháng; thôi nôi cho con linh đình. Mấy sự kiện này chúng tôi đều chỉ làm trong phạm vi nhỏ trong gia đình, không mời khách; phương tiện đi lại, son phấn, đồ trang sức…. Nhưng nếu mua sắm những gì liên quan đến công việc và sức khỏe của mình; thì chúng tôi luôn chọn loại tốt. Dịch vụ y tế tốt, thực phẩm sạch, đệm ngủ tốt; kính râm chống tia UV… phải tốt.

Chọn cách sống đơn giản, trong khi có thu nhập khá. Trừ thuế thu nhập thì lương của vợ chồng tôi còn khoảng gần 100 triệu/tháng. Ngoài căn hộ đang ở, năm ngoái chúng tôi đã mua thêm được một ngôi nhà 3 tầng, diện tích đất 80m2. Đang cho một công ty thuê lại làm văn phòng với giá 1.200 USD/tháng.

Mỗi tháng chúng tôi vẫn để dành 50% tiền lương của mình để đầu tư mua chứng khoán hoặc nhà đất; chuẩn bị sớm cho cuộc sống về hưu sau này.

Nguồn: Vnexpress.net

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *